“Thật ra cảm giác khá tuyệt.” Lục Trường Phong không dám ôm lấy eo cô như bình thường: “Chỉ là sợ ngày thường không thể chăm sóc được em.”
Anh rất ít khi nghỉ phép, cô cũng rất bận rộn với công việc của mình, niềm vui qua đi thì nỗi lo cho thân thể của cô cũng ập đến.
“Em thật sự không sao, em là bác sĩ, có thể tự chăm sóc bản thân.” Tô Sính nhẹ giọng nói: “Nhưng chúng ta thật sự cần phải tính toán chuyện sau này một chút.”
Cô ở viện nghiên cứu, có thể nghỉ thai sản, nhưng sinh con xong cũng cần phải có người trông coi, bản thân cô chắc chắn khó có thể chăm sóc được.
Nếu như cô nghỉ hai năm để ở nhà trông con, đợi đến khi chúng có thể đi nhà trẻ rồi mới quay lại viện nghiên cứu thì sẽ phải gác lại rất nhiều điều.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây