Tuy rằng tính cách của Trương Khinh Châu có hơi kém một chút nhưng lại là người có rất nhiều ý tưởng, là một người tương đối không có kỷ luật nhưng về phương diện y dược thì quả thật rất có lương tâm.
Học trò của ông ấy thì càng không cần phải nhiều lời.
Tô Sính không ngờ tới chuyện này lại có thể quyết định được nhanh như vậy nên chỉ biết cảm ơn tất cả các sư bá, cuối cùng cô cũng không quên cảm ơn ông cụ sư gia.
Lúc ăn cơm, ông cụ Giản lại như vô tình hỏi: “Sao thầy của cháu lại không tới thế? Trong nhà có làm một ít bánh táo đỏ, cháu cũng mang về một ít đi.”
“Thầy còn đi đến viện nghiên cứu phản ánh chuyện cung cấp dược liệu của xưởng gia công, vẫn còn đang phải đợi phê duyệt.” Tô Sính nhẹ nhàng nói lời giải thích.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây