Thành Quân nghe thấy câu nói này của em gái, cậu bé “Oa” một tiếng bật khóc, giọng to lớn vang dội, còn khiến Tô Sính bên cạnh giật mình.
Lục Trường Phong đứng sau lưng cô, nhẹ nhàng vuốt lưng của cô, bày tỏ vỗ về.
Đầu óc của đứa trẻ này lanh lợi hơn ba của cậu bé, sau này nói không chừng còn có thể làm chức quan văn gì đó.
Bên này giải quyết xong, Lục Trường Phong và Tô Sính dành lại không gian cho cả nhà nói chuyện thật tốt, bọn họ lại đi ra khỏi sân, tiến về phía thị trấn.
Hiện giờ đã sắp bốn giờ, bên này trời tối khá muộn, vào mùa vụ này ít nhất cũng phải tám giờ mấy mới có thể hoàn toàn không còn ánh sáng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây