Tô Sính chôn trong ngực ấm áp của mẹ, ngửi mùi thuốc quen thuộc, cuối cùng cũng không nhịn được mà nức nở ra tiếng —
“Ba mẹ có phải không muốn A Nguyễn nữa không…”
“Bé con.” Dung Lam cảm nhận con gái đang không rừng run rẩy, biết mới vừa nãy cô vẫn luôn nhịn mạnh mẽ chống đỡ.
Nước mắt thi nhau chảy ra, bà ấy hét với con trai ở bên cạnh: “Còn đứng ngây ra đó? Ôm em gái đến phòng y tế!”
Tô Định Bang đẩy con trai ra, ông ngồi xổm xuống, thấp giọng nói: “Ba dẫn bé con về nhà nhé.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây