“Tiểu Muội ơi sao lại ngốc như thế hả, ba mẹ vô dụng đi chăng nữa vẫn có thể bảo vệ con và anh mà, tại sao phải giấu người nhà chứ?”
“Anh thường xuyên thấy mẹ khóc.” Thành Tiểu Muội không hiểu những thứ này, chỉ biết có gì nói đó, nói hết lời của anh trai ra: “Anh nói chúng con không thể khiến mẹ đau lòng hơn.”
Triệu Vân Hà nghĩ tới dáng vẻ ngã một phát hết gượng dậy nổi của người đàn ông trong ba năm nay, cô ta khóc dữ dội hơn.
Chị em dâu nhà mẹ chồng chế giễu cô ta, anh chị bên nhà mẹ đẻ ngày trước từng tiếng từng câu em rể biết Thành Nhẫn ra khỏi quân ngũ vì bị thương, đều đã trở mặt.
Ban đầu mỗi ngày Thành Nhẫn không hề động đậy nằm trên giường, trôi qua hết nửa tháng mới bắt đầu làm việc, nhưng cũng không hề nói lời gì. Cô ta chịu thiệt thòi cũng không thể nói với người đàn ông, trong lòng anh ta đã đủ khổ rồi, một người làm lính không thể lên chiến trường, cô ta biết anh ta khó chịu tới cỡ nào.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây