Nếu Thành Nhẫn phế tới mức độ này, kể cả con của mình cũng không thể bảo vệ nổi, thế thì đừng mẹ nó làm anh em nữa.
Mất mặt.
“Được, một lát anh dẫn cậu bé tới viện vệ sinh xử lý sơ nhé.” Tô Sính quan sát một hồi, chắc cậu bé chỉ bị vết thương ngoài da, không nghiêm trọng.
“Biết rồi.”
Cô đỡ lấy Thành Tiểu Muội từ trong tay của Thành Quân, an ủi rằng: “Anh không sao đâu, chúng ta về nhà thay bộ quần áo nha được không? Dính bụi hết rồi, nhìn không còn đẹp nữa.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây