Lúc này Lục Trường Phong mới lấy lại tinh thần, anh ấy nghiêng người ngước mắt nhìn cô, nhìn thấy cô đang bưng mì nước trên tay, lập tức đứng dậy cầm lấy: “Nóng như vậy, sao bưng ra đây rồi.”
“Anh ở đây một hồi lâu chưa lấy lại tinh thần, vừa rồi đã nói gì với Tiểu Quân, tập trung như thế.”
Lục Trường Phong cầm chén mì, lại ngồi xổm xuống, lấy đôi đũa trộn đều nước sốt: “Khi nãy Tiểu Quân nói với anh, cậu ta lớn rồi muốn đi làm lính.”
“Đây là chuyện tốt mà.” Tô Sính cũng học theo hành động của anh ấy, ngồi xổm xuống, khen ngợi; “Tuổi tác còn nhỏ thì biết sau này lớn lên phải bảo vệ quốc gia.”
“Ừm.” Lục Trường Phong hơi mất tập trung: “Trước kia anh cảm thấy có con hay không đều không hề gì, cho dù có con rồi, con trai con gái đều được.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây