Thẩm Nguyên Bạch không ép sát, ánh mắt đen như hạt sơn nhìn thẳng vào cô, dịu dàng nói: “Anh biết em trong lúc nhất thời khó mà tiếp nhận được, anh cũng không hy vọng xa vời rằng giờ A Nhuyễn đã nhận bọn anh.”
Đàn ông từ túi giấy da trâu bên cạnh lấy ra một đôi giày da nhỏ màu trắng, anh ấy thấp giọng cười, có vẻ hơi tự giễu: “Anh cũng là lần đầu tiên mua giày giúp cô gái nhỏ, không biết có hợp với kích thước của em không.”
Đến trạm xe lửa, anh ấy đi ngay đến cửa hàng bách hóa chọn quà cho cô gái nhỏ, người luôn luôn bày mưu tính kế ấy lại mãi do dự ở chuyện nhỏ này, cuối cùng anh ấy nhìn trúng một đôi giày dê nhỏ màu trắng.
Cát sỏi trên chân Tô Sính đều được người đàn ông cẩn thận lau sạch sẽ, chân nhỏ trắng nõn giẫm lên trên đùi đàn ông, lòng bàn chân bị cát đá cắt vào thành vết thương nhỏ xíu.
Thẩm Nguyên Bạch đau lòng nói: “Anh nên tới sớm hơn mới phải.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây