Lục Trường Phong không nhịn được cười nhẹ, ngồi ở bên cạnh cô, đưa tay ôm lấy eo rồi kéo cô vào trong ngực, hôn cái trán của cô một chút: “A Nhuyễn nhà chúng ta đúng là dịu dàng động lòng người.”
Tô Sính đưa tay đẩy lồng ngực cứng rắn của anh: “ Cả người mùi rượu, đừng đụng vào em.” Thật ra trên mặt đã có chút thẹn thùng.
Lục Trường Phong à một tiếng, nghiêng người vớt qua một bên túi hành lý, mở ra khóa kéo: “Anh lấy bộ quần áo khác đi thay là được rồi.”
Anh cũng không có ngại ngùng, ở trước mặt côđã lưu loát cởi quần áo, Tô Sính nghẹn họng nhìn trân trối, tránh không kịp mà nhìn thấy hết.
“Anh chỉ cởi quần áo ngoài thôi chứ!” Cô có chút ngại.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây