“Họ nhặt lên xem thử, em bé ấy hình như thực sự không hô hấp nữa thì ném lại.”
“Hôm đó là mười tám tháng bảy.”
Tô Nhụy nửa thật nửa giả, cô ấy vẫn luôn quan sát sắc mặt của Tô Sính.
“Em gái?”
Thấy cô không có quản ứng, Tô Nhụy kêu thêm tiếng nữa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây