Câu nói cuối cùng này rất nhẹ, Tô Sính và Lục Trường Phong tai thính đều nghe thấy được.
Tô Sính giật giật khóe miệng, cô lẩm bẩm nói: “Con cũng mãi mãi yêu mẹ.”
Sau khi kính xong trà cho trưởng bối, Lục Trường Phong đi mời rượu, anh để Tô Sính đi ăn cơm, hết thảy đều giao cho anh.
Tô Sính biết tửu lượng của anh, nhìn anh lấy một cái, ngồi vào chỗ bên cạnh các anh.
Lục Trường Phong bưng chén rượu, xuyên qua khe hở ở giữa các bàn, bởi vì có rất nhiều người làm bác sĩ, bình thường phải đi làm việc, hiếm khi uống rượu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây