Tô Sính chắc chắn là phải về quân đội, thông báo cho Lục Trường Phong cùng đi ra ngoài ăn cơm.”Để chỗ này, trong quân đội không tiện mặc váy.” Đồ mùa hè của cô chủ yếu là váy, năm nay mẹ còn gửi hai bộ đến, cô vẫn còn chưa mặc thử.
“Vậy được.” Hạ Doanh nhìn gian phòng: “Cậu nhìn xem điều kiện nhà thầy Trương tốt như vậy, tại sao đến bây giờ thầy ấy vẫn còn chưa cưới vợ, cũng sắp qua bốn mươi rồi.”
“Cũng đúng là như vậy.” Trương Khinh Chu nhỏ hơn mẹ cô mấy tuổi, Tô Sính thuận miệng nói: “Tâm tư của thầy đều đặt ở trên y học, trừ phi có thể gặp nhau thông qua y học, bằng không thì chỉ sợ rất khó.”
Hơn nữa cô nhìn ý này của thầy thì trước mắt không có ý định.
Nữ đồng chí ở sở nghiên cứu cũng không ít, chỉ là không có ai khiến ông ấy động tâm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây