Hình dạng mắt của Lục Trường Phong giống như của cậu bé vừa rồi, cũng là đôi mắt phượng hẹp dài, chỉ là khí chất của hai người khác nhau một trời một vực.
Nhìn người phụ nữ đi chung với đứa bé đó rất tốt, nhưng mà tại sao lại mang tính cách như vậy? Chẳng lẽ là thiên tính đã như thế sao?
Lục Hi lắc đầu, không có suy nghĩ nhiều, thuận miệng nói một câu: “Những người đến đây mua thức ăn đều là các chị dâu ở trong khu bộ đội, có khi sau này sẽ gặp lại.”
Tô Sính chỉ im lặng cười một cái, không có trả lời.
Dung Đàn dẫn hai người đi mua đồ ăn xong thì lại đi hợp tác xã mua chút thịt, bởi vì đến muộn cho nên chỉ còn xương sườn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây