7h qua năm, Dung Lam ở bên ngoài gõ cửa: “Niếp Niếp, Hi Hi.”
“Rời giường ăn cơm đi.”
“Đây rồi, mẹ.” Tô Sính lên tiếng, tiếng nói mang theo sự lười nhắc, cô vén chăn lên đứng dậy, đưa tay đụng đụng cô bé ở bên cạnh: “Hi Hi, dậy ăn cơm đi.”
Không biết Lục Hi đang nói cái gì trong miệng, Tô Sính gọi cô bé nhiều lần, lúc này cô bé mới vuốt mắt ngồi xuống: “Thím nhỏ, mấy giờ rồi?”
Không ngừng ngáp ngủ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây