Ánh đèn nhàn nhạt ảm đạm sáng lên, trạm biên phòng dùng máy phát điện, bởi vì điện áp không ổn, ánh đèn thỉnh thoảng lấp lóe một chút.
Tô Sính tìm được túi hành lý trên ghế, kéo khóa kéo, cô lấy ra bao châm cứu, đi về bên giường.
Anh mệt mỏi, không nhìn về phía cô, có chút uể oải.
Cô rất ít nhìn thấy bộ dáng này của anh, từ lần đầu tiên gặp mặt cho đến bây giờ, cho dù là lúc bị thương, cặp mắt đen nhánh kia lúc nào cũng sáng sủa, sáng bén.
Hơn nữa sức khỏe Lục Trường Phong tốt, rất ít ốm, sinh bệnh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây