Lục Trường Phong nhìn theo tầm mắt của cô ấy, rơi vào trên người cô gái nhỏ, bình tĩnh phun ra hai chữ: “Không thể.”
Lục Hi đi vòng quanh, cô ấy xách ghế nhỏ sang một bên khác, hỏi Tô Sách: “Chú, cháu có thể đổi chỗ với chú không?”
Tô Sách ngồi sát bên cạnh em gái.
“Được.” Tô Sách vui vẻ, lần đầu tiên anh ấy được người khác gọi là chú, có loại cảm giác rất mới lạ, vai vế làm anh rể của Lục Trường Phong cũng tăng lên theo.
Anh ấy dịch sang bên cạnh, ngồi sát bên ngỗng ngốc nghếch, nhường chỗ cho cô ấy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây