“Tuyết ở chỗ các cậu rơi nhiều quá, tuy Bắc Thành cũng có tuyết rơi, nhưng không đến mức dày bằng nửa cái chân, còn bị đông thành băng.” Tay đụng vào bi chống trơn, Tô Sách bị lạnh tới rùng mình.
Thời tiết này thích hợp chui rúc trong nhà để sưởi ấm.
“Khu vực khác nhau.” Đầu ngón tay của Lục Trường Phong thuần thục giữ chặt bánh xe chống trơn: “Đây còn chưa được coi là bão tuyết lớn, nếu như nó xảy ra, ít nhất cũng phải mùa xuân năm sau thì băng tuyết mới có thể tan.”
Nghe vậy, Tô Sách rùng mình, trong miệng nói thầm: “Nếu không thì cậu ở rể đi, hai anh em chúng tôi nuôi cậu.”
Lục Trường Phong da mặt dày nói: “Được thôi a, cảm ơn anh cả.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây