“Đồng chí, phiền cô giúp tôi lấy nước ấm, làm kẹo tan ra.” Giao kẹo cho nhân viên phục vụ, Tô Sính mềm giọng trấn an người phụ nữ kia: “Chị dâu, chị yên tâm, không có việc gì, lần sau nhớ cho con ăn cái gì đó, không thì uống nước thôi cũng được.”
Không gian trong xe lửa tương đối ngột ngạt, hơn nữa cậu bạn nhỏ này vẫn luôn không ăn cơm uống nước, trước đó bọn họ ở thùng xe khác, không có cảm giác gì, nhưng khi tới toa giường nằm, ngửi mùi khói lâu như vậy, cộng thêm thiếu nước, lập tức sinh bệnh.
“Được, tôi nhớ rồi, em gái, cảm ơn cô.” Trong đầu người phụ nữ này còn hơi loạn, người khác nói gì thì chị ta chỉ biết đồng ý.
“Nước tới rồi.” Nhân viên phục vụ đưa cốc nước cho người phụ nữ, khi nhìn về phía cậu bạn nhỏ thì cũng lo lắng.
Người phụ nữ vội vàng nhận lấy nước, dưới sự trợ giúp của Tô Sính, đỡ cậu bé dậy, chậm rãi đút nước đường cho cậu bé uống.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây