Trong lúc mơ màng, mọi người theo phản xạ nhìn ra ngoài cửa sổ, thấy bóng cây bên ngoài đang dần lùi lại, trong lòng bình ổn lại, lúc này mới ngủ tiếp.
Lục Trường Phong cũng buồn ngủ mà nhắm mắt lại.
Trong xe một mảnh yên tĩnh, chỉ có tiếng bước chân của nhân viên phục vụ, mà ai nấy đều cố ý bước đi thật nhẹ.
Rạng sáng năm giờ rưỡi, bỗng nhiên nghe được tiếng khóc rống, theo bản năng Lục Trường Phong nhìn về phía nơi phát ra tiếng động.
Đứa trẻ ngủ ở cách vách bắt đầu khóc nháo, ôm bụng lăn lộn kêu đau.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây