Buổi tối rửa mặt xong, Tô Sính ngủ chung với Hạ Doanh, Lục Trường Phong biết cô thể hàn, tay chân dễ bị lạnh, không biết moi đâu ra cái bình nước muối, rót nước ấm, để cô nhét vào trong chă!.
“A Sính.” Hạ Doanh ôm cô, kê đầu sát vào cánh tay của cô, cọ cọ: “Bây giờ tớ hồi hộp quá, tớ cảm thấy như đang nằm mơ vậy!”
Tô Sính giơ tay, nhẹ nhàng vỗ lưng cô ấy để trấn an: “Đây chẳng phải là điều mà cậu đã chờ mong từ lâu ư?”
“Chúc mừng cậu được như ước nguyện nha, Doanh Doanh.”
Đêm nay, Hạ Doanh ngủ cực kỳ an ổn, năm giờ sáng bị đánh thức còn cảm thấy ngủ không đủ, buồn ngủ quá.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây