Không lâu sau, tự anh cảm thấy mình đã xem hiểu rồi, ngón tay bắt đầu nắn bột mì.
Tô Sính nhìn thành quả là miếng sủi cảo tròn vo của anh, có chút suy nghĩ sâu xa.
“Anh... Đã từng ăn sủi cảo chưa?” Cô do dự một lát, rồi vẫn mở miệng hỏi.
Sủi cảo bình thường sao có thể vo thành cái cục như này.
“Không giống à?” Lục Trường Phong nhìn cái sủi cảo trắng trẻo mập mạp trong tay mình, buồn bực nói: “Không thể nào, vừa rồi anh học của cô, sủi cảo ở nhà ăn cũng tương tự như cái này mà.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây