Dung Lam ngồi bên cạnh Tô Định Bang, không ngừng gắp thức ăn cho con gái để cô ăn nhiều một chút.
Cô gái nhỏ cẩn thận ngồi nghe người đàn ông bên cạnh nói chuyện với ba một lúc lâu mới hoàn hồn lại.
“Niếp Niếp?” Dung Lam sao có thể không biết tâm tư của con gái được, trong lòng hơi xúc động vì cô trưởng thành nhưng cũng thấy hơi phiền muộn.
”Cảm ơn mẹ.” Tô Sính phản ứng lại.
Dung Lam chỉ âm thầm thở dài.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây