Tô Sính vừa muốn nói không cần, thì nghe bà ấy thì thầm nói: “Đây là thuốc xua tan cái lạnh mà ông nội Trương cháu kê đấy.”
Tô Sính cụp mắt suy nghĩ giây lát, sau đó nhận lấy: “Cám ơn, bà nội Trương.”
“Ôi, đứa trẻ này, sao lại khách sáo như vậy.”
Trương Khinh Châu biết cô sắp đi nên đưa những tài liệu mình đã sắp xếp cho cô: “Trở về cũng đừng nhàn rỗi.”
“Em biết ạ.” Tô Sính bất đắc dĩ nói: “Thầy sắp trở về viện nghiên cứu phải không ạ?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây