“Không phải,” Tô Sính cứng miệng, “Chỉ là làm bác sĩ, em không muốn anh bị cảm rồi lây cho em.”
“Cơ thể anh rất khỏe mạnh, nhiều năm như vậy cũng chưa từng bị cảm đâu.” Lục Trường Phong đặt xẻng trở về, anh đứng dậy: “Anh đem cái này đi trước, buổi tối em nên đắp thêm một cái chăn nữa.”
Anh đi đến phòng ngủ, chẳng mấy chốc lại trở lại.
Ngồi xổm xuống trước mặt cô: “Anh cõng em.”
Tô Sính không chút do dự, nằm sấp lên lưng anh, hai tay vòng qua cổ anh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây