“Được đấy, người anh em, đủ đàn ông.” Người đàn ông vỗ vỗ bờ vai của anh ấy, vòng qua ôm cổ anh ấy qua bên kia nói chuyện: “Nhưng cuối năm nay hai người sẽ kết hôn, phải tích góp nhiều tiền giấy để đặt mua lễ hỏi cho con gái người ta, trong nhà cũng phải trang trí đẹp đẹp một tí, tiền mua thuốc này để chúng tôi chi ra là được.”
Hà Trung thấy anh kiên trì, cũng không nói thêm gì nữa, chỉ là trong đầu suy nghĩ, bạn học Tô và phó đoàn trưởng Lục rất xứng đôi.
Bạn học Tô chưa bao giờ giấu giếm Doanh Doanh điều gì, chỉ cần hỏi mượn vở ghi chép là cô sẽ cho mượn ngay, phó đoàn trưởng Lục cũng chưa từng có vẻ kiêu ngạo của người làm cấp cao, không bày ra cái giá, khi chung đụng cũng rất thoải mái.
Hạ Doanh lại hỏi Tô Sính có muốn mua thêm cái gì không, Tô Sính nghĩ nghĩ một lát, không có gì muốn mua cả, nên lắc đầu: “Cậu xem xem ở đó có bán cá không, nếu có thì mua một con, tối về làm canh cá, nếu không bán thì thôi.”
“Được.” Hạ Doanh nói: “Tớ về phòng thay quần áo đã, dưới ống quần dính toàn là bùn đất, giữa trưa tự các cậu nghĩ cách nấu cơm, buổi sáng không có cơm thừa.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây