Tô Sính: “… Anh giúp em kéo hết ngăn kéo ở quầy thuốc ra, đọc nhãn dán trên đó cho em nghe, rồi nhìn xem dược liệu bên trong có còn hay không.”
Không còn thì nghĩ cách bổ sung, đào trên núi không được thì để bọn họ tới nhà thuốc ở trấn trên, mua ít dược liệu mang về.
Ngày nay người dân nông thôn tới xem bệnh, về cơ bản thì đều có khả năng chi trả, tốn bao nhiêu thì đội sản xuất sẽ báo cáo lên công xã, có lúc công xã cũng khá khó khăn, không phát tiền được, tự thầy lang sẽ phải nghĩ cách lên núi đào dược liệu.
Người dân bây giờ rất thuần túy, có vài thầy lang còn đem hết tiền trợ cấp mình tích góp được vào việc chữa bệnh.
Trong tay cô có tiền lương và tiền trợ cấp do bộ đội phát cho, tuy rằng chỉ phát theo mức lương tiêu chuẩn của thực tập, nhưng cũng có thể mua được không ít dược liệu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây