Lần này Tô Sính không lảng tránh, rũ mắt nhìn anh, còn quan tâm hỏi: “Cần em hỗ trợ không?”
“...” Suýt chút nữa thì Lục Trường Phong đã cho rằng mình đã lọt vào mắt xanh của cô.
Anh hơi hất cằm, gật đầu: “Được, em giúp tôi.”
Sau đó, anh cũng không quên lễ phép bổ sung một câu: “Cảm ơn bác sĩ Tô.”
Tô Sính hơi khom lưng, lúc cúi đầu sợi tóc lướt qua chóp mũi anh, cô nghiêm túc cởi từng cái từng cái nút áo.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây