Thẩm Nguyên Bạch biết trong lòng mình phiền muộn, bình thản nhìn về phía trước con đường, ghi nhớ chiến sự trong đầu, không nói gì.
Khi trở lại khu vực quân sự thì đã là ngày hai mươi lăm tháng mười một.
Quân khu cho binh đoàn bảy nghỉ một ngày, riêng Tô Sính được nghỉ năm ngày.
Không chịu nghỉ ngơi, cô nhớ rõ dáng vẻ của các binh lính trên chiến trường, sau đó mang theo một cuốn sổ đi về nhà họ Trương.
“Chú Trương cháu không có ở nhà.” Bà cụ Trương giật mình khi nhìn dáng vẻ tiều tụy của cô: “A Nhuyễn, cháu mới đi đâu vậy?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây