“Không có gì.” Lục Trường Phong liếc nhìn cối thuốc, cầm lấy hộp cơm, một tay chống gối đứng dậy: “Sáng mai có cháo ngô và hải sản, lão Triệu bảo anh nhắc em, nhớ đến ăn đấy.”
“Vâng.” Tô Sính có chút sững sờ.
Nghỉ lễ có khi ngủ quên cô không xuống căn tin, nên tiểu đội trưởng Triệu hay nhắc cô.
Lục Trường Phong cũng không ở lại nữa, anh cầm hộp cơm ra khỏi cửa ký túc xá, rất nhanh đã nghe thấy tiếng người đi xuống cầu thang.
Cô đóng cửa lại, nhìn thấy chiếc ô giấy dầu vẫn ở một bên hành lang, sửng sốt một chút, lo lắng kêu lên: “ Phó đoàn trưởng Lục?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây