“Thì ra là như vậy, may là có gói thuốc cô gửi cho tôi, nếu không mỗi lần tôi đi tuần tra rừng núi thì cổ tay áo và ống quần đều sẽ đầy bọ.” Nói xong, người chiến sĩ kia cười rồi hỏi: “”Em gái Thẩm, mã số sinh viên của cô là bao nhiêu? Tôi tìm xem ai đang giữ bao thuốc của cô.”
Tô Sính nhất thời không quay đầu lại, cô trả lời theo bản năng: “Mười bảy.”
Cô rất hối hận sau khi nói.
Bởi vì cô biết ai là người đang giữ nó trong tay.
“Mười bảy?” Một số người lính trong hang bàn tán xôn xao, sau đó có người kinh ngạc nói: “Tôi nhớ bao của phó đoàn trưởng Lục là số mười bảy.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây