Lục Trường Phong bình tĩnh tự nhiên, mở hộp cơm ra, dùng chân đẩy cái ghế ra sau, ngồi xuống.
Giống như không nghe hiểu ý tứ của anh ấy.
Trước khi ăn cơm, mấy người anh trai đều gắp phần thịt không có nhiều trong hộp cơm đặt vào trong hộp của Tô Sính.
Nhìn thấy động tác của bọn họ, Lục Trường Phong cầm đũa lên, lại cúi đầu nhìn thấy những miếng thịt chi chít trên hộp cơm của mình, do dự hỏi: “Cái này…”
“Tự mình ăn đi!” Thẩm Thanh Tuyết và Tô Sách trăm miệng một lời.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây