Bình thường thầy giáo cà lơ phất phơ vui cười giận mắng, nhưng ông ấy một lòng chân thành, nhật nguyệt chứng giám.
Tần Cứu hiểu rõ ý định sau này của cô, càng tán thương cô hơn, đồng thời cũng tiếc nuối dự định tạm thời không tới viện quân y của cô.
“Có thể như vậy chứ?” Ông ấy suy nghĩ một lúc rồi nói: “Khoa Trung - Tây y kết hợp của bệnh viện thành phố đã đi vào quỹ đạo, có thầy của cô trấn giữ cũng không cần lo lắng.”
“Ngoại trừ quân khu Đông Thành, những chiến sĩ khu khác hàng ngày ra tiền tuyến rất nhiều, cô cũng biết là cấp cứu chiến trường không đúng chỗ sẽ tạo nên nhiều thương vong hơn, làm một bác sĩ, tôi muốn nhờ cô bồi dưỡng cho một nhóm quân y am hiểu cấp cứu, phân công đến các bệnh viện dã chiến lớn.”
Tô Sính còn chưa lên tiếng, ông ấy lại tiếp tục nói: “Chuyện này tôi đã xin phép hiệu trưởng trường học của các cô, hiệu trưởng và phó hiệu trưởng của các cô đều là thủ trưởng trong quân đội, bọn họ cũng vô cùng quan tâm chuyện này.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây