Nhìn sơ qua một lần, mặc dù anh trai nói chỉ phiên dịch một nửa, nhưng trên thực tế đã hai phần ba, còn lại cô chậm rãi xem, sau đó bắt đầu đặt bút.
Tô Thành và Tô Định Bang ngồi cùng nhau, một người lười nói chuyện, một người không biết nói gì, trong bọn họ chỉ có Tô Ngự đang thong thả tự nhiên xem tivi.
Hiếm khi cả nhà cùng được nghỉ, Tô Định Bang muốn theo vợ về nhà ba vợ, còn em trai...
“Chú ba này.” Ông ho nhẹ một tiếng: “Là thế này, ngày mai chúng tôi phải đi Nam Thành, một mình chú ở nhà có lẽ phải tự nấu cơm.”
“Củi gạo dầu muối đều có, còn có bột mì và trứng gà, chợ cách quân khu không bao xa, đội sản xuất gần đây cũng bán đồ ăn rất tươi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây