Thấy bà cụ dao động, ông cụ rèn sắt khi còn nóng: “Bà nghĩ xem, với điều kiện của ba mẹ ruột con bé và lão nhị nhà ta, hơn nữa bản thân cháu gái lại là nhân tài y học quốc gia bồi dưỡng, tìm đối tượng có thể kém cỏi sao?”
“Bọn nhỏ cũng lớn rồi, bà cứ đợi hưởng phúc đi, đừng nghe người khác khiêu khích.”
“Bà cũng biết tật xấu của lão nhị, nếu thật sự ép nó thì ngày mai sẽ dám xuất ngũ về nhà trồng trọt.”
“Là đi ra đường ăn xin.” Tô Định Bang thừa cơ nó xen nói: “Từ thị trấn đến cổng thôn, con còn định cố ý tới ngồi xổm ở cửa nhà thím Vương Nhị.”
“Anh không biết xấu hổ mà làm trò hề.” Bà cụ Tô hung hăng liếc ông ấy: “Tôi tạo cái nghiệt gì, sao lại có đứa như anh chứ…”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây