Cũng không biết vì sao, bà cụ cứ mở miệng là: “Tô Sính không phải người nhà họ Tô chúng ta, không thể lại ăn cơm của nhà họ Tô chúng ta.”
Đồng thời còn vô cùng ghét bỏ nói: “Trước kia ta đã cảm thấy bình thường mặt mũi đứa nhỏ này quá tốt, đứng cùng lão nhị không giống người nhà họ Tô chúng ta, thoạt nhìn còn tưởng là nhặt được, ai ngờ cơ bản không phải là con ruột.”
Tô Định Bang muốn bịt lỗ tai của mình lại, mẹ già lớn tuổi, ông ấy cũng không dám lớn tiếng nói chuyện với bà cụ, sợ kích động bà cụ. Cha già là người nhát gan, nghe thấy vợ cao giọng lập tức tránh vào trong phòng.
“Lão nhị, nghe thấy lời ta nói không có, không thể để cho con bé ở nhà họ Tô.”
“Mẹ!” Nghe một hồi, Tô Định Bang không thể nhịn được nữa: “Con bé là một tay bọn con nuôi lớn, nó cũng không ở quê mấy ngày, mẹ ở đây không nhận cũng không sao, sau này bọn con không dẫn nó về là được rồi, để chúng con không nuôi con bé nữa là điều không thể.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây