“Em gái nhà mình, khách sáo cái gì.” Đội trưởng Triệu khí phách vung tay lên: “Lát nữa uống xong nói với anh, anh sẽ múc thêm cho em.”
“Thôi đi.” Lục Trường Phong cầm chén men đã sạch trơn, thuận tiện tìm một chỗ ngồi xuống: “Còn canh rau dại cơ đấy, hai cây rau dại một nồi canh, canh còn trong hơn nước lã.”
Nhìn cả người anh quấn băng gạc, Đội trưởng Triệu tạm thời nhịn anh: “Cho cậu thêm mấy chén để cô đặc cái bụng một chút, có được chưa?”
Lục Trường Phong vui vẻ: “Được.”
Không bao lâu sau, Lạc Tự cũng tới, cậu ta ngồi bên cạnh Tô Sính, nhìn người đàn ông đối diện thảnh thơi uống canh rau dại, lại nghĩ đến người nằm sấp trên giường hành quân, cảm thấy mấy người đàn ông trong bộ đội này không hổ là người đàn ông sắt thép, người này còn chịu đau giỏi hơn người kia.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây