Dao phẫu thuật được tiêu độc nhẹ nhàng xẻo phần thịt để lấy đạn ra ngoài, lúc này cô cảm thấy hơi không khoẻ nhưng phải nhìn xuống, dồn hết tinh thần xử lý miệng vết thương.
Cô và Lạc Tự phối hợp vô cùng ăn ý, Lạc Tự cũng rất nhanh chóng hiểu cô muốn cài gì.
Băng vải không đủ dùng, Tô Sính cắn môi: “Tôi lên xe lấy, cậu ở đây giữ lấy miệng vết thương.”
“Được.” Lạc Tự nhanh chóng làm theo.
Ra khỏi lều trại, Tô Sính cảm thấy đầu óc hơi choáng váng, mùi máu ở chóp mũi làm thế nào cũng không bay đi được, cô đi đến xe tải, kéo tấm chắn ở phía sau xuống, vịn vào khung xe trèo lên trên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây