Đường ở đây lầy lội và gập ghềnh, con đường gồ ghề lồi lõm khiến cho thùng xe không ngừng lắc lư.
Tô Sính đưa tay nắm lấy cái lồng che bằng vải bạt chắc chắn ở bên cạnh, mím môi không nói gì.
Cô đã không gặp lại anh trai từ rất lâu rồi, lần trước cũng nghe phó đoàn trưởng Lục nói qua một lần, giữa năm sẽ thường xuyên nổ ra các chiến sự.
Bây giờ cô đang rất lo lắng không biết anh trai có xảy ra chuyện gì không, trong mắt cô tuy rằng kỹ thuật súng của anh ấy rất tốt nhưng rốt cuộc cũng chỉ là một chỉ huy, trên chiến trường sẽ phải gặp rất nhiều những tình huống phát sinh, cô sợ anh trai sẽ bị thương.
Mà lúc này ở bên trong sở chỉ huy xây dựng tạm thời ở biên phòng, Thẩm Nguyên Bạch chỉ mặc một chiếc áo lót của quân đội, bả vai quấn băng đang từ từ rỉ máu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây