Từ Đông Thành đến Tây Nam qua lại phải mất hai ngày, anh không biết Thẩm Nguyên Bạch muốn đi làm gì, cũng không biết có phải anh ấy có việc gấp hay không.
Nhà anh ở Tây Bắc, kế bên là Tây Nam, nếu thật sự có chuyện gì cũng có thể giúp được.
Nhưng hai ngày sau Thẩm Nguyên Bạch từ Tây Nam trở về, hỏi anh ấy cái gì anh ấy cũng không nói, im lặng mấy ngày rồi lại khôi phục dáng vẻ ôn hòa điềm tĩnh kia.
“Ử.” Thẩm Nguyên Bạch cụp mắt lại, một lát sau, anh ấy nở nụ cười: “Cậu còn nhớ.”
“Ừ, lúc ấy nhìn cậu rất không thích hợp, khó có được Tham mưu trưởng Thẩm của chúng ta cũng có lúc lộ ra loại cảm xúc này.” Người đàn ông đặt hai tay lên sau đầu, nghiêng đầu nhìn anh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây