“Ông già này.” Bà cụ Lâm liếc ông một cái: “Nói cái gì đó.”
Ông cụ Lâm gãi đầu cười ha ha: “Nói thật.”
“Đồng chí Tiểu Lục à.” Bà cụ Lâm nhìn về phía người thanh niên ngồi im lặng ăn cơm nãy giờ không nói câu nào, lại liếc mắt nhìn cháu gái: “Cháu có người yêu chưa?”
Thẩm Nguyên Bạch nghe bà hỏi vậy, liền biết bà ngoại có ý gì, anh ấy lặng lẽ liếc nhìn em gái đang ngồi ăn cơm bên cạnh mình.
“Dạ chưa ạ.” Trên mặt Lục Trường Phong không có vẻ tùy tiện lười biếng như khi cùng mấy người Thẩm Thanh Tuyết đùa giỡn, anh cười nói: “Binh đoàn chúng cháu ngoại trừ Đoàn trưởng và Ủy viên chính trị ra, không có mấy người có người yêu ạ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây