“Tôi dẫn cậu đi.” Thẩm Nguyên Bạch cười nói: “Đồng chí Hà, cậu và Thanh Tuyết ở cùng một phòng chen chúc một chút được không?”
“Được.” Hà Trung không có ý kiến, anh ấy đem ghế để về chỗ cũ, đặt tất cả dưới bàn: “Tôi nằm trên đất ngủ còn được, thời tiết này ngủ trên mặt đất rất mát mẻ.”
“Thanh Tuyết?” Thẩm Nguyên Bạch lại cười hỏi em trai.
“Em không thành vấn đề, vừa hay cùng đồng chí Hà tâm sự chuyện trước kia của cậu ấy.” Thẩm Thanh Tuyết rất thích nghe chuyện xưa.
Thẩm Nguyên Bạch gật đầu, mặt mày ôn hòa, nhìn về phía em gái.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây