Bà cụ Trương không nhịn được cười, đặt bát cơm trước mặt ông cụ, cười nói với Tô Sính: “Ông Trương của cháu có điểm ấy tốt, biết xót vợ.”
Tô Sính cười cong mắt.
“Sau này A Nhuyễn của chúng ta cũng phải tìm một người biết nóng biết lạnh mới tốt.” Bà cụ Trương ngồi xuống bên cạnh, gắp cho cô một miếng thịt ba chỉ cháy cạnh nhưng không ngấy: “Hồi nhỏ chịu nhiều khổ cực như vậy, phải tìm một người biết xót người đó.”
Tô Sính nhẹ nhàng cười một cái: “Vâng ạ.”
Buổi tối, cô ở trong phòng ngủ xem sổ ghi chép, thuận tiện làm tốt chuẩn bị cho ngày mai.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây