Bên tai chỉ có thể nghe thấy tiếng lật sách sột soạt, hương sách mới ngập tràn căn phòng.
Dây buộc tóc rơi lúc nào cũng không biết, Tô Sính có thói quen mang theo giấy bút, lúc đang muốn lấy giấy bút ra viết cô mới giật mình.
Hành vi của mình càng ngày càng giống giáo viên.
Quyển sách lót giấy mỏng, sau khi viết xong cô đợi cho mực nước khô rồi cẩn thận từng li từng tí gấp tờ giấy lại, đậy nắp bút máy cấy đi.
Lúc này mới nhìn ra bên ngoài một chút, ngoài cửa sổ mặt trời ngả về phía tây, chân trời có đám mây màu ửng đỏ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây