Hạ Doanh lập tức ngừng bàn tay đang và cơm vào miệng lại, tỉnh bơ nháy mắt ra hiệu với bạn thân bên cạnh —— Tới rồi.
Tô Sính bị biểu cảm của cô ấy chọc cười, cong mắt: “Có thể là bởi vì cùng chung chí hướng, thầy biết tôi giống như ông ấy, kiên định không đổi mà đi cùng một phương hướng.”
Đáy mắt trong suốt của Hàn Hi Nhược không nhìn ra tạp chất: “Thì ra là như vậy à.”
Liếc nhìn quyển ghi chép bên tay cô: “Đây là những thứ bình thường thầy Trương dạy cho cậu sao? Tôi cũng cảm thấy rất hứng thú với kết hợp Đông Tây y, chỉ là tự tìm tòi có chút khó khăn.”
Nụ cười của Tô Sính sáng tỏ ôn hòa: “Tôi còn nhớ, lần trước cậu từng nói với tôi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây