Bàn tay chống bên người, cô từ từ ngồi dậy, đầu tựa trên đầu giường cứng cáp.
Ánh mắt nhìn lên người anh ấy, cô lặng lẽ cong khóe miệng lên.
Bên môi hai cái lúm đồng tiền nho nhỏ lõm xuống, như ẩn như hiện.
Phát giác được động tĩnh phía sau, Thẩm Nguyên Bạch dừng bút, nghiêng người, khuỷu tay chống lên ghế dựa, cười nhìn cô: “Đói rồi sao?”
Tô Sính nhiệt tình gật đầu, vô cùng đáng thương nói: “Em muốn ăn socola, anh.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây