Thẩm Nguyên Bạch nhìn anh ta hồi lâu, gật đầu: “Được.”
“…”
Lục Trường Phong thở dài: “Tôi còn phải dọn dẹp dòng sông, hai anh em cứ nói chuyện đi nhé.”
Tô Sính trông thấy anh ta lại xuống sông, cẩn thận dè dặt nhìn người đàn ông không lên tiếng nãy giờ: “Anh, cái này không liên quan gì đến quản trưởng Lục, là do em bất cẩn đụng trúng, nếu như không phải Doanh Doanh phát hiện thì em cũng không biết.”
Thẩm Nguyên Bạch duỗi tay, muốn chạm vào miếng băng gạc trên cổ cô, lại sợ cô đau đã thu tay lại: “Được, anh không trách phó đoàn trưởng Lục đâu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây