Hình dáng cao lớn của anh ta đột nhiên cúi xuống, một cảm giác áp bức mạnh mẽ ập đến bất ngờ. Tô Sính hơi cứng người và không dám di chuyển.
Có thể là vì lần đầu tiên thấy người anh ta đầy máu, cũng có thể là vì ánh mắt lạnh lùng, dữ dội, cô có cảm giác hơi sợ hãi anh, chỉ có anh trai ở đây thì mới giảm đi được.
“Là bị trầy xước rồi, thấy giáo khoa của các em đâu? Đi tìm bảo anh ta đến xử lý vết thương mau.” Lục Trường Phong nhìn ra cô không thoải mái, ngay lập tức đứng thẳng dậy đi sang bên kia đứng.
“Để em đi kêu thầy Trương!” Hạ Doanh phản ứng nhanh nhất, trực tiếp xông đến nhà ăn.
Trương Khánh Châu đến rất nhanh, anh ấy đang mang một hộp thuốc trong tay, nhìn thấy vết sẹo trên cổ Tô Sính, nhướng mày: “Cắt dài như thế, tự mình không có cảm giác sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây