“Cả người đứa trẻ xanh xao, có thể không sống nổi.”
Từ Kiều thì hưởng phúc, còn chịu tội lại là con gái ruột của cô.
Lòng cô đau như cắt.
Thẩm Nguyên Bạch yên lặng nghe bọn họ nói chuyện, qua một lúc, anh đặt đũa xuống: “Ông bà, ba, mẹ, con ăn no rồi.”
Thẩm Tiêu gật đầu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây