Dung Lam ngồi bên cạnh ung dung nói: “Qua thêm mấy năm nữa, trong nhà lại náo nhiệt thêm. A Sách cưới vợ, A Ngự cũng cưới vợ nối, hai đứa sinh thêm vài đứa nhóc nữa.”
“Vậy còn A Nhuyễn thì sao?” Tô Sách không nhịn được đã hỏi.
“A Nhuyễn không gấp.” Tô Định Bang cắn miếng sườn, nói: “Con bé còn nhỏ, đón năm mới xong mới được mười tám, nên ở cạnh bên người hai năm nữa.”
“Hai con có thể so sánh với em gái sao?” Dung Lam bưng một bát canh khác cho con gái: “Con gái còn đang đi học, hai đứa đã vào quân đội rồi, tuổi tác cũng không còn nhỏ, suốt ngày nghĩ ngợi chơi đùa cùng đám nhóc trong khu, sao không suy nghĩ tìm người yêu đi chứ?”
Tô Ngự không nhịn được nói: “Mẹ, con lớn bằng em gái mà!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây