“Nói ra thì hai người cũng được tính là anh em đấy.” Trương Khánh Châu pha trà cho mình, kéo ghế ra ngồi xuống, suy nghĩ một chút: “Thật sự là sư huynh sư muội đó.”
Tô Sính nghi ngờ: “……Không phải thầy với anh ta mới là sư huynh sư đệ sao? Ông Trương và Ưu lão tiên sinh là một thế hệ mà.”
“Ai bảo trò tính thế chứ?” Trương Khánh Châu nheo mắt: “Ông Trương cũng không phải thầy của ta, thầy đã học với sư phụ của lão Ưu qua một thời gian.”
Kinh Mặc nở nụ cười bổ sung: “Sau này vì chuyển sang làm Tây y, bị trục xuất khỏi sư môn rồi.”
Trương Khánh Châu sờ mũi, hiếm khi khó chịu: “Sư phụ của cậu thậm chí còn nói điều này?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây